
Màu vàng liệu có làm chàng say.
1000 điều nhỏ bé- Nghịch cảnh là một món quà của hai tác giả Marc& Angel Chernnoff thực sự là một quyển sách vô cùng dễ thương. Thiết kế dễ thương, cách chọn font chữ cũng dễ thương và nội dung thì chắc chắn còn vượt xa hai từ dễ thương ^^!!!
Lúc trước, tớ từng nghe loáng thoáng một câu nói như thế này:
“ Nghịch cảnh sinh ra để phân loại con người”
Nghịch cảnh là thứ mà tớ tin chắc rất nhiều người căm ghét nó. Nó là từ ngữ không may mắn. Hầu như tất cả mọi người đều hi vọng cuộc sống của mình là “ thuận cảnh”.
Ai mà không muốn mình sinh ra trong một gia đình hạnh phúc, giàu có. Con đường mình đi từ 0 tuổi đến 80 tuổi suôn sẻ, thuận lợi. Có một tình yêu đẹp, hôn nhân hạnh phúc viên mãn đến cuối đời.
Tớ cũng vậy.
Nhưng sự thật phũ phàng hơn trong kỳ vọng của mỗi chúng ta. Và nói trắng ra, nghịch cảnh xảy ra để quyết định mình sẽ trở thành ai và như thế nào trong chính cuộc sống của mình.
Quyển sách 1000 điều nhỏ bé- Nghịch cảnh là một món quà sẽ chỉ ra những rắc rối và cách giải trừ những rắc rối đó. Biết mình là ai, cần điều gì, làm thế nào để có thể cán đích trên con đường đời mình sẽ đi. Và quan trọng là học cách trân trọng.
“ Dù cuộc sống có ném bạn vào điều gì, đau đớn đến đâu, hãy tin rằng bạn có đủ tiềm năng để vượt qua nó. Những bức tường vững chãi có thể rung chuyển nhưng không bao giờ có thể sụp đổ. Cuộc sống luôn mang lại cho bạn cơ hội thứ hai- chỉ cần bạn sẵn sàng”

Cách để trở thành người mà bạn yêu thương
Đây là phần cuối cùng của quyển sách 1000 điều nhỏ bé- Nghịch cảnh là một món quà. Tớ thích phần này nhất nên sẽ bắt đầu review phần này trước.
Từ lúc mà chúng ta còn bé, những cụm từ ví dụ như là “ con phải trở thành một cô bé tốt bụng”, sau đó thì “ phải trở thành người có ích cho xã hội”, nữa là “ hãy trở thành một công dân tốt”. Rồi thì “ hãy đối xử tốt với bạn bè”, “ hãy đối xử tốt với người xung quanh con”….
Hầu như những gì chúng ta được học được nghe từ bé đến lớn luôn luôn là hãy là một người tốt đối với người khác. Thật hiếm khi nào mà chúng ta nghe được “ Con hãy đối xử thật tốt với bản thân mình nhé! Hãy yêu bản thân mình nhiều vào”
Và có những người mải miết cả cuộc đời để tốt với người khác, hoàn thành trách nhiệm tốt với người khác. Họ tốt với cả thế giới trong mắt họ, chỉ là họ không tốt với bản thân mình thôi.

Tốt với người khác chẳng sai. Nhưng khi bạn không tốt với bản thân mình mà tốt với người khác. Ấy dà, sống lỗi lắm nha babe….
>> Phần này có gì?
Ở phần này, tác giả đề cập đến 11 cách thức để trở thành người mà bạn yêu thương. Umh, nôm na là làm sao để yêu thương chính mình một cách đúng đắn.
“ Bạn có đầy sức mạnh khi tin tưởng bản thân mình. Bạn xinh đẹp nhất khi sức mạnh và sự quyết tâm soi sáng lối đi của riêng bạn. Không ai có thể ngăn cản bạn khi bạn hiểu rằng mình có thể vấp ngã, nhưng sẽ đứng dậy và tiếp tục tiến bước”
- Ngừng phán xét, và trân trọng vẻ đẹp mình có
- Đối xử với bản thân theo cách bạn muốn người khác đối xử với mình
- Hiểu giá trị của bản thân
- Đừng vội vàng để có những mối quan hệ thân mật
- Buông bỏ những người không thể ở bên cạnh bạn
- Tha thứ cho bản thân
- Tập trung vào sự tích cực
- Tin vào người bạn có thể trở thành
- Cố gắng đạt được mục tiêu bạn có thể tin tưởng
- Tiếp tục nhìn và tiến về phía trước…
>> Nghĩ về chiếc mũi tẹt của bản thân
Thật ra, mũi của tớ nó không được cao lắm. So với mặt bằng chung của người Việt Nam thì 5/5. Nhưng điều đáng hận là so với các thành viên khác trong gia đình, so với con cháu họ hàng nội ngoại các kiểu thì chỉ được 1/10. Chính là kiểu thấp nhất :)))
Lúc tớ còn bé. À không, là từ bé đến lớn, tớ luôn phải sống trong cái cảnh mà xung quanh mình ai cũng mũi cao chót vót. Mặc cảm ngập tràn hơn chính là em gái, em trai mũi đều cao. Trong nhà, mũi tớ là thấp nhất. Trong nguyên dàn con cháu nội ngoại, tớ cũng là người lùn nhất với chiếc mũi thấp nhất.

Bạn có hiểu cái cảm giác mà khi đi cạnh bố mẹ hay em trai em gái. Chẳng ai tin mình là con gái của ba mình, và là chị của hai đứa em.
Ôi.
- Sao con không giống ba con gì thế!
- Sao mũi thấp thế hở con. Ba mày ngày xưa là đẹp trai lắm…
- Ba chị em mày nhìn chả giống nhau gì cả…
Khi mình hùng hùng hổ hổ muốn đi nâng mũi. Thì thằng bạn thân đã phang ngay một câu:
“ Bà có nâng thì con bà sau này cũng tẹt thôi”
Cái thế sự =.=
Số đã nhọ thì đến con bọ nó cũng khinh.
Ừ thì chuyện muốn mũi cao lên thì chỉ có đi nâng mũi. Mà không đi nâng mũi thì mũi cứ thấp tẹt mãi mãi thôi. Nghĩ nhiều hay buồn nhiều cũng chẳng làm mũi cao được. Thôi thì nghĩ làm gì nữa. Quẳng ra sau đầu cho đời nó nhẹ nhàng.
Giờ lại thấy yêu cái mũi tẹt của mình quá đi mất….haha
10 thói quen bạn phải từ bỏ nếu muốn hạnh phúc
“ Từ bỏ những thói quen xấu cũng là lúc bạn có thời gian để làm những việc khiến mình hạnh phúc. Vì vậy, hãy bắt đầu từ hôm nay….”
Hạnh phúc luôn là đích đến của tất cả chúng ta, tớ đã nghe nhiều người nói như thế và khẳng định chắc nịch như thế. Và cách mỗi người đạt được hạnh phúc khá là khác nhau. Nó tuỳ thuộc nhiều vào tính cách và điều kiện chủ quan lẫn khách quan của mỗi người ^^!
Lúc đi học, lớp 11 hay 12 gì ấy nhở. Có bài Chiếc thuyền ngoài xa. Lúc đó tớ không tài nào hiểu được và thông cảm được nhân vật người mẹ trong bài. Mặc dù cảm động, xót xa, thương nhân vật lắm.
Sau này, tớ hiểu ra, hạnh phúc với mỗi người trong mỗi hoàn cảnh là không giống nhau. Mọi quy tắc xuất phát từ cảm xúc đều trở thành bất quy tắc. Cách chúng ta chấp nhận và từ từ cảm thấy hài lòng với nghịch cảnh sẽ phần nào khiến chúng ta hạnh phúc hơn.
Phần này có những 10 điều. Nhưng tớ sẽ bàn về 2 điều thôi nhé ^^!
>> Ngừng trì hoãn thực hiện những mục tiêu của bạn
Không muốn thừa nhận điều này. Nhưng tớ là người có thói quen hay trì hoãn. Kiểu người làm việc không hết sức.
Kiểu mà “ ôi thôi nay không làm hết thì mai lại làm tiếp. Làm việc thì có bao giờ hết đâu mà gấp”
Nhiều khi còn làm việc hết sức theo cảm hứng nữa cơ. Có ngày làm quá nhiều việc, có ngày chỉ muốn nằm ườn ra giường, coi hết phim này đến phim khác.
Nguy hiểm nhất chính là hay biện minh cho nhiều sự trì hoãn của chính mình.
ÔI TRỜI, sao tôi có thể sống vô trách nhiệm với bản thân như thế suốt nhiều năm nhỉ?
Cho đến lúc, cậu của tớ mất. Tớ đã lâu không về thăm cậu mình.
Lúc đó, cảm giác như thế nào nhỉ?
Chúng ta có thể chẳng có vấn đề gì cả. Nhưng xung quanh chúng ta, có rất nhiều người sẽ vì tuổi tác, bệnh tật, hoàn cảnh hay tai nạn bất ngờ…mà rời bỏ chúng ta bất cứ lúc nào.
Không ai có trách nhiệm chờ đợi chúng ta, cho đến khi chúng ta thành công hay chúng ta thực hiện được ước mơ của mình. Hoặc cho đến khi chúng ta về thăm họ, cùng trò chuyện, cùng mỉm cười, cùng ăn một bữa cơm.
Cả đời chắc không thể nào quên được, cảm giác nhìn người mình từng quen thuộc, rời xa mình. Vĩnh viễn không còn gặp lại nữa.
Và từ lúc đó. Mình hiểu. Không thể để cho bất cứ ai, hay bất cứ điều gì, chịu trách nhiệm về sự trì hoãn của bản thân. Và cũng không thể vì sự trì hoãn lười biếng của bản thân mà để bản thân phải hối hận..
>> Ngừng chạy trốn khỏi vấn đề và nỗi sợ của chính mình
Điều này tương tự như việc bạn “vượt qua chính mình”. Chắc là cụm từ này đã trở nên rất quen thuộc rồi nhỉ?
Vấn đề này thì tớ không mắc phải. Tớ không phải là người thích trốn tránh. Tớ thích sự thật và công tâm với nỗi sợ của mình. Phương châm sống của tớ là “ Phang thẳng vào sự thật mà thay đổi”.
Nếu không thay đổi thì nỗi sợ và yếu điểm của chính mình vẫn mãi nằm yên ở đó và phát triển. Tớ không muốn bản thân trở thành một người yếu đuối, hèn nhát, trốn chạy và bất lực trong chính cuộc đời của mình.
Tớ luôn quan niệm. Khi nào bạn nắm được cả ưu điểm và khuyết điểm của bản thân, hiểu về chính con người mình. Khống chế được cả những sự sợ hãi, bất an của chính mình. Làm chủ cảm xúc bản thân. Đối diện với những cảm xúc chân thật nhất bên trong con người mình. Thì khi đó, mới có thể bàn tới những thứ lớn lao hơn. Ví dụ như hiểu người khác, ảnh hưởng tới các quyết định của người khác.
“ Nỗi sợ ngăn cản bạn nắm bắt cơ hội và đưa ra những quyết định. Hãy bắt đầu kiểm soát từng bước nhỏ. Hãy làm chủ chúng, để chúng không thể kiểm soát bạn”
Nói thì dễ lắm, nhưng thực sự đây là cả một quá trình. Có nhiều việc luôn khiến bản thân chúng ta cảm thấy sợ hãi đến mức dằn vặt bản thân, ám ảnh. Thậm chí là tự trách một thời gian dài về sau. Nhưng khi vượt qua nỗi sợ đó chính chúng ta sẽ cảm thấy nhẹ nhõm hơn bao giờ hết.
Ai cứu lấy cuộc đời bạn?
Đây thực sự là một phần hết sức thú vị trong quyển sách 1000 điều nhỏ bé- Nghịch cảnh là một món quà.
Nghe cái tựa “ ai cứu lấy cuộc đời bạn?” đã thấy nó rất hài hước và mới mẻ rồi đúng không?
“ Bạn sẽ nhận ra trong cuộc sống, luôn có lý do để bạn gặp ai đó. Một số người sẽ thử thách bạn, một số khác sẽ lợi dụng bạn, và một số sẽ dạy bạn bài học nào đó. Nhưng quan trọng hơn cả, một số sẽ mang lại điều tuyệt vời nhất cho bạn”
Tớ hay đọc mấy bài viết chuyên mục Tâm Sự. Và những câu nói kiểu như là “ Đàn ông toàn là kẻ dối trá tệ bạc” hay “ Đàn ông có 2 loại. Người ngoại tình và người ngoại tình chưa bị phát hiện”. Rồi “ Phụ nữ là sinh vật khó hiểu nhất hành tinh”. Tớ là phụ nữ nhé. Và tớ khẳng định phụ nữ không hề khó hiểu nha.
Phụ nữ oán trách đàn ông. Đàn ông đổ thừa phụ nữ.
Sự thật, đàn ông cũng có rất nhiều người tốt. Và phụ nữ cũng có rất nhiều người dễ hiểu bên cạnh những người khó hiểu. Cái nào cũng có tương đối. Làm gì có cái gì tuyệt đối cơ chứ ^^! Sao lại quy chụp tất cả mọi chàng trai, cô gái chung một hạnh kiểm như thế.

Miệng đời dù có ác ôn- Nhưng nhờ có thế ta khôn hơn nhiều.
Cuộc đời dù có trái ngang- Nhưng nhờ có thế ta sang lên nhiều
Cho nên chẳng ai có thể cứu lấy mình hay và tốt bằng mình tự cứu lấy mình. Tự thân vận động là hạnh phúc ^^!!!
>> Nhắc nhở chính mình về những điều đúng đắn và tạo ra những điều đúng đắn nhiều hơn nữa
Tớ thích thế giới này. Và tớ cũng hi vọng tất cả mọi người đều sẽ thích nó. Ngày càng thích nó, đến hết cuộc đời ^^!!
“ Cuối mỗi ngày, hãy suy ngẫm về những thắng lợi bé nhỏ và những điều thuận lợi đã diễn ra. Liệt kê ba sự kiện nhỏ diễn ra ngày hôm đó khiến bạn cảm thấy biết ơn.
Hãy để sự tích cực tiếp thêm sức mạnh giúp cho suy nghĩ, lời nói và hành động của bạn tới người khác trở nên tử tế hơn. Sự tử tế luôn mang đến điều khác biệt. Hãy tạo nên những điều khiến ngời khác cảm thấy biết ơn về ngày hôm đó của họ. Hãy làm những điều đúng đắn nhiều hơn nữa cho thế giới này”

Lời nói dối chúng ta hãy ngừng nói với bản thân
Phần này đích thị sinh ra để dành cho tớ đây mà. Chuyện là tớ bị thừa cân. Lúc đầu là 7 cân, sau đó là 10 cân, bây giờ cũng sắp thành 15 cân.
Tớ luôn huyễn hoặc bản thân rằng “ Ôi dời, mình béo thì mình vẫn rất cute đáng yêu đấy chứ”
Cũng có một giai đoạn mình tự nhủ là
“ Khi nào mình có một cú sốc nào đó nhớ đời thì mình sẽ gầy nhanh thôi”
“ Do tạng người của mình đấy chứ. Kiểu hít không khí mà vẫn mập, cân vẫn lên đều đều”
“ Do lúc bé uống thuốc bổ nhiều, người mát dễ lên cân”
Ờ, mà sự thật thì chỉ có một thôi. Mình thì càng ngày càng béo. Và sẽ chẳng bao giờ có thể gầy được nếu mình không luyện tập thể dục, không ăn uống lành mạnh….
>> Những điều tuyệt vời sẽ tự nhiên đến mà chẳng cần mình cố gắng
Haha
Giống y chang câu chuyện của mình.
Cái lời nói dối mà rất nhiều người dùng để biện hộ. Nhất là những người sở hữu body sắp lăn như cái thùng phuy.
Sẽ không có cái gì tự nhiên mà đến được. Nó hiếm giống như là việc ngày mai đột nhiên phát hiện người ngoài hành tinh đang cư ngụ trong xóm nhà mình ấy.
Thậm chí, may mắn còn là một loại năng lực.
Mà muốn sở hữu năng lực, thì phải chạy thục mạng, cố gắng mệt nghỉ ấy chứ.
Mình vẫn luôn sống trong tình trạng tự trách mình. Vì sao lúc mình chỉ dư 7kg thì không lo giảm cân đi. Để đến dư tới gần 15kg mới lo giảm cân.
Nhưng trách thì trách thế thôi. Sự thật có trách nữa, trách mãi thì vẫn mỡ vẫn không tự bốc hơi được.
“ Đừng bao giờ để chiếc chìa khoá dẫn đến hạnh phúc nằm trong túi người khác, và đừng chờ đợi ai đó xây dựng cuộc đời mơ ước cho bạn. Hãy là kiến trúc sư và người canh giữ hạnh phúc của chính mình. Càng chịu trách nhiệm với quá khứ và hiện tại của chính mình, bạn sẽ càng có thể tạo dựng tương lai bạn đang kiếm tìm”
Thế đấy. Ngay cả khi hiện trạng bây giờ của bạn đang cực kỳ tồi tệ. Nó vẫn có thể tồi tệ hơn và hơn hơn nữa. Nếu bạn cứ buông xuôi và không thay đổi.
=.=
Tôi đang chửi xéo cả tôi mấy bạn ạ.
Nếu tôi không giảm 15 cân, thì trong tương lai có khi nó nhảy lên tới 30 cân, 45 cân. Èo, kiểu gì cũng phải giảm, phải giảm từ bây giờ…
Quyển sách này tui vừa yêu vừa hận
1000 điều nhỏ bé- Nghịch cảnh là một món quà khi đọc nó, tớ phát giác ra một sự thật trần trụi. Chúng ta không hề ổn ngay cả khi bản thân nghĩ mình đang ổn.
Cái ổn của chúng ta còn có thể ổn hơn. Cái chúng ta đang làm tốt cũng có thể nó chưa phải là tốt nhất. Chúng ta còn có thể tốt hơn. Tốt hơn nữa, hoàn thiện hơn nữa.
Qua quyển sách này, bạn sẽ học được cách để tốt hơn từng ngày. Xé nhỏ tất cả những điều tưởng chừng như khó nhằn. Để bắt đầu thực hiện từ những điều nhỏ bé. Xong lại góp nhặt những điều phi thường nhỏ bé lại. Để cuối cùng trở thành một “ TÔI” bạn có thể kiêu hãnh và tự hào.
Cá nhân mình, mình thích cách mà dịch giả dịch quyển sách này. Văn phong rất chi là mượt mà mướt mát, gần gũi với người Việt. Cách những tác giả truyền đạt cảm xúc và thông điệp qua từng câu chuyện của họ cũng rất tuyệt vời.
Chúng ta chẳng thể thay đổi hoàn cảnh, nghịch cảnh. Nhưng chúng ta có thể thay đổi cách nhìn nhận, đón nhận vấn đề của chính chúng ta. Quan trọng là biết ơn và trân trọng mọi thứ.
“ Tự yêu thương bản thân đơn giản là tận hưởng cuộc sống, tin tưởng vào cảm xúc của chính mình, chớp lấy thời cơ, lạc mất và tìm lại hạnh phúc, trân trọng những ký ức và học hỏi từ quá khứ. Đôi khi ta phải ngừng việc lo lắng, băn khoăn và nghi ngờ. Hãy tin tưởng rằng mọi chuyện sẽ ổn theo cách của nó, dù không hoàn toàn giống những gì bạn lên kế hoạch”
Chiến thắng chính mình và trở thành con người mà mình hướng tới nhé ^^!
Chúc mọi người một ngày ý nghĩa và trọn vẹn!